Muốn tìm dư vị cà phê Sài Gòn xưa phải ghé cà phê vợt Phan Đình Phùng

Chẳng ai nhớ rõ những chiếc vợt pha cà phê xuất hiện khi nào, chỉ biết rằng từ khi người Sài Gòn mê mẫn hương thơm nồng nàn, quyến rũ của cà phê thì cách thức pha cà phê bằng vợt đã hình thành.

Tìm đến quán Cà phê Vợt 330/2 đường Phan Đình Phùng, Quận Phú Nhuận vào một buổi sáng thứ Hai, tôi khá ngạc nhiên khi quán cà phê nhỏ trong con hẻm này lại vô cùng đông khách. Tưởng chừng hương vị cà phê vợt đã bị nhịp sống hiện đại cuốn trôi vào quên lãng, ấy vậy mà từng lớp thực khách vẫn kiên nhẫn đứng chờ, đợi ly cà phê của mình được mang ra, trao tận tay cho kịp giờ làm.

Cà phê vợt Phan Đình Phùng
Có mặt từ năm 1953, Cà phê Vợt 330/2 Phan Đình Phùng đã được 3 thế hệ gia đình bà Tuyết (chủ quán) giữ lửa và truyền nghề đến tận bây giờ.

Khách hàng đến đây đủ các tầng lớp, lứa tuổi. Từ những người trung niên, lớn tuổi, những người bình dân thuộc tầng lớp lao động tự do đến những bạn trẻ học sinh, sinh viên, viên chức. Ngoài việc tìm đến quán bởi yêu thích hương vị cà phê đặc trưng, người ta còn đến đây như một thói quen từ xa xưa khó mà từ bỏ được. Có người mái đầu đã điểm hoa râm nhưng cứ tờ mờ sáng là lại leo lên chiếc xe đạp sườn ngang, đạp cọc cạch đến quán chỉ để nhâm nhi ly cà phê trước khi sương sớm kịp tan. Cũng có người đã hơn 40 năm cứ đúng giờ là có mặt, gọi duy nhất một cốc đen đá, chọn duy nhất một góc để ngồi đọc báo hay tán gẫu cùng bạn bè. Vậy mới hiểu cà phê đâu chỉ để uống, cà phê còn là nơi kết nối mọi người lại với nhau, từ những người xa lạ, họ cũng vì yêu thích hương vị, yêu thích lối pha cà phê xưa cũ này mà xích gần nhau hơn, hiểu nhau hơn.

cà phê vợt Phan Đình Phùng
Bà Phạm Ngọc Tuyết, chủ quán, 70 tuổi nhưng có đến 60 năm kinh nghiệm pha chế cà phê vợt.

Người Sài Gòn xưa yêu cà phê vợt vì nhiều lí do lắm. Lắng lòng lại để cảm nhận thì đó không chỉ là cái nồng nàn, quyến rũ của hương cà phê mà còn là màu trắng ngà của những chiếc vợt, màu ngã vàng của những bức tường xưa cũ, màu rêu phong của con hẻm mới ngày nào nhỏ xíu, vắng tanh mà nay xe hơi, xe máy chạy hối hả không ngừng.  Và có lẽ từ thói quen cũ kĩ , từ tình yêu chưa bao giờ ngưng đọng đó của thực khách đã khiến những chiếc vợt của quán cafe này hơn 60 năm chưa hề ngừng nghỉ. Mỗi năm 365 ngày, chỉ duy nhất 15 phút những người bán cà phê ngưng tay, ngắm nhìn thời khắc chuyển giao từ năm cũ sang năm mới. Ngót nghét cũng đã hơn nửa đời người, họ gắn liền với chiếc vợt.

cà phê vợt Phan Đình Phùng
Cách pha cà phê vợt chỉ đơn thuần là cho cà phê vào vợt vải, đổ nước sôi vào, lọc lấy nước rồi lại đổ vào vợt cà phê nhưng bà Tuyết phải mất 20 năm để dạy con trai theo nghề.

Bước ra khỏi con hẻm, tôi như tách vào một thế giới khác. Có một Sài Gòn mới vừa được khoác lên mình chiếc áo năng động, hiện đại để bỏ lại sau lưng không khí đặc quánh, nồng nàn mùi cà phê xưa cũ. Ranh giới giữa cái cũ và cái mới chợt vỡ òa, đan xen vào nhau tạo nên một dư vị Sài Gòn thật riêng, thật quyến rũ.

cà phê vợt Phan Đình Phùng
Khi những chiếc vợt ấy đã dần vắng bóng thì người ta mới ráo riết tìm lại dư vị cà phê năm nào.

Mới cập nhật